nguyendu.org.vn
Loading...

Ấn phẩm - Sách

Bộ đếm lượt truy cập

web counter html code

TRUYỆN KIỀU THẢO BÚT


Truyện Kiều thảo bút


Nguyễn Du đã vì Thúy Kiều mà đem hốt tài hoa để dựng lên một tòa tân thanh lặng lẽ giữa bể dâu, để âm thầm làm tan nát lòng người và làm chấn động cả khối tam giáo phương Đông. Mười lăm năm luân lạc của nàng đã đem lại cho đời hằng sa ẩn ngữ, và mở ra nhũng chân trời lồng lộng cho cuộc hội thoại giữa thi ca và tư tưởng.

Bao năm qua đã có biết bao công trình nghiên cứu cũng như vịnh thơ về Kiều. Có người khiêm cẩn, có kẻ phiêu bổng, lại có người gàn dỡ muốn khệnh khạng phê bình đánh giá theo thể lệ giáo khoa. Nay Hồ Công Khanh muốn trình bày truyện Kiều dưới dạng thảo bút, với ý đổ muốn cùng bạn độc chia sẻ một ý vị mới. Tôi vốn mê tranh thủy mặc, cho nên mê cả thư pháp Trung Hoa. Từ bé, mong ước được học hỏi về thư pháp. Tập một thời gian thấy không đi đến đâu, bèn bỏ dở. Cũng vốn rất dị ứng với cái- gọi- là “thư pháp tiếng Việt" nhưng có lần tôi về quê, tình cờ đến nhà Hồ Công Khanh thấy anh đang dạy cho một ni cô dung nhan tuyệt tục học thư pháp. Trong vóc dáng gầy gò và thanh thản, trông anh như một đạo sĩ đang đem hết tài hoa phổ vào nét bút; và ni cô thì trầm mặc trong từng giọt mực như pho tượng Bổ Tát Quan Âm, tôi chợt hiểu vì sao suốt một đời mình học tập thư pháp mà vẫn cứ "mang nhiên vô sở đắc".

Than ôi, muốn luyện chữ, trước hết phải luyện tâm, như ni cô đem tâm thiền để học thư pháp. Ngẫm lại mình, suốt một đời tâm cứ luôn vọng động thì mong gì có được thành tựu trong một cuộc chơi đòi hỏi đến hai chữ tĩnh và hư ?

Khanh vốn là một công tử nhà giàu, khỉ học đại học phải thuê khách sạn; nhưng rồi cuộc đời đã quật ngã anh từ đỉnh cao xuống tận hố đen. Anh đã có một thời gian lang thang như cô hồn vô chủ. Bán báo. Đạp xích lô. Quay về quê cũ ở Đà Nẵng, từ hai bàn tay trắng anh bỏ biết bao cồng sức gầy dựng lên một vườn hoa và một mái nhà tồi tàn. Nhưng nơi đây anh bắt đầu miệt mài luyện tập thư pháp, có lẽ cũng muốn tham dự vào cuộc chơi cửa bọn tài tử đi tìm cái đẹp, nhung tiểu thành. Mười năm sau đã có sở đắc về hai chữ “tĩnh” và "hư" nét bút Khanh thêm phần tung hoành phóng dật, bứt mực lâm ly.

Nay Khanh muốn dùng viết lại truyện Kiểu dưới dạng thảo bút để mong cùng bạn đọc tìm thêm một chút ý vị truyện Kiểu. Nếu bạn đọc tìm thấy được thêm một chút ý vị nào đó trong truyện Kiều qua nét bút cửa Khanh thì có lẽ anh cũng đã hoàn thành tâm nguyện trong cuộc giữa “cõi người ta".

Sài Gòn, Mạnh Xuân Ất Dậu (2005)