“Trúc xinh trúc mọc đầu đình,
Em xinh em đứng một mình cũng xinh”.
Có nàng thôn nữ Bắc Ninh,
Đem câu quan họ trao tình miền trong.
Yếm đào thắt đáy lưng ong,
Nàng về Hà Tĩnh quê chồng Nghi Xuân .
Chồng nàng làm việc giúp dân,
Thương chồng năm tháng nặng phần nước non.
Đêm về mái ấm đầu thôn,
Vẳng lời quan họ sắt son dịu hiền.
Nàng Tần hát khúc trao duyên,
Tặng chàng Nguyễn Nghiễm, Tiên Điền quê ta.
Từ Sơn – Hương Mạc xã nhà,
Kim Thiều Trần Tộc sinh ra nàng Tần.
Nguyễn, Trần duyên đẹp mười phân,
Tinh hoa hai họ tạo vần cho con
Thơ Kiều rạng rỡ nước non,
Vang danh sáng mãi người con Nguyễn Trần
Tố Như ơi vẹn mười phân,
Nhớ câu quan họ chấp vần tuổi thơ.
Thi hào thế giới tôn thờ,
Lời ru quan họ bên thơ nàng Kiều.
Bắc Ninh, Hà Tĩnh thân yêu,
Quện cùng non nước đẹp Kiều Nguyễn Du.